Tâm linh vấn ký
Người ta luôn bắt đầu đặt câu hỏi về một cái gì đó là gì. Đây là khái niệm. Và từ tâm linh cũng nên có trước một khái niệm.
Tâm linh là gì?
Chữ Tâm này là một từ hán-việt. Nó có nghĩa trung tâm, hoặc là tim. Chữ linh mang nghĩa là tinh thần, hoặc linh hồn, hiểu nôm na nó là một phạm trù kết nối giữa thế giới vật chất trước mắt với những thứ đã có sẵn bên trong ở một tầng mức khác (như từ có thể dùng bổ nghĩa là linh tính, hoặc linh cảm). Nhưng khái niệm Tâm Linh mình muốn nói tới ở đây không phải là đi mổ xẻ ý nghĩa siêu hình của chữ Linh mà muốn tìm cách đào sâu hơn vào chữ Tâm. Với thiển ý của mình hiện tại. Chữ Tâm này mới là cứu cánh.
Chữ Tâm không giải thích được. Thế nào là trung tâm, thế nào vị trí cụ thể của chính cái Ý thức này, chính cái sự nhận biết này.
Trong Kinh Lăng Nghiêm, Phật Thích-Ca hỏi một đệ tử về các vị trí của Tâm (hình như là bảy). Trong đó, nội dung là, ví dụ hiện tại nếu ta đang đọc hay viết những dòng này thì Tâm ta đang ở đâu. Nếu đang ngồi ở đây, thì không thấy được cảnh vật và những chuyện xảy ra ở bên ngoài, vậy thì Tâm không ở bên ngoài. Vậy thì ở đâu đó ngay đây, nhưng là chính xác ở đâu. Ở trong hay ở ngoài cơ thể. Nếu ở ngoài, thì phải nhìn thấy khuôn mặt, nhìn thấy tóc tai, nhìn thấy sau lưng, nhưng thực tế là không nhìn thấy. Vậy thì nói Tâm ở ngoài, là không đúng. Nếu nói Tâm ở trong cơ thể, vậy thì phải nhìn thấy các bộ phận như xương, máu, thịt, tim, gan,... trước khi nhìn thấy những thứ bên ngoài, nhưng thực tế là cũng không nhìn thấy. Vậy nói Tâm ở bên trong cơ thể cũng là không đúng. Tiếp đến là Tâm ở giữa, nếu ở giữa thì phải nên nhìn thấy cả bên trong và bên ngoài như kể trên. Hoặc như thế nào là khoảng giữa. Thật ra mình không nhớ rõ lắm Phật Thích-Ca (Siddhartha) đã nói như thế nào về vị trí ở giữa này, nhưng cơ bản cũng là phá chấp.
Phải cố gắng giữ lại một số thông tin cá nhân như các mối quan hệ hay những câu chuyện hay và tốt đẹp trong đó. Vì đã lỡ chia sẻ cho vài đứa biết rồi nên (dù là chắc tụi nó cũng đéo care) phải thận trọng, đề phòng vẫn tốt hơn. Cái gì người ta không biết thì chúng không phá hoại được, vì trên đời cũng có những kẻ chỉ muốn phá hoại những điều tốt đẹp.
Sau đó Phật Thích-Ca còn nói thêm một vài vị trí mà tưởng là Tâm ở đó nhưng không đúng, các phá chấp này có trong kinh Lăng Nghiêm.
Mong rằng mình không tự cho mình là "cao sĩ" để rồi cũng sống đời mục nát với cỏ cây.
Chung quy mà nói khái niệm này chỉ nên đơn giản như một cuộc dạo chơi. Dù là một cuộc dạo chơi nghiêm túc. Không phải kiểu Tâm linh bị người đời thần thánh hóa thành những khái niệm chỉ có người có căn hay hữu duyên gì đó mới hiểu được. Nó cũng giống như những người dùng các khái niệm cố gắng trừu tượng hóa nhằm khiến một kiến thức nào đó trở nên khó hiểu vậy. Dù là nhìn chung, khi bước vào một lĩnh vực nào đó, cũng phải lường trước ít rủi ro, vì vậy mà người ta mới dùng từ gọi là lĩnh vực.
Có một khái niệm dễ chịu hơn về chữ Tâm linh. Như cách nói của Ho'opponopono. Tâm linh là trau dồi những cảm xúc tốt đẹp trong tâm. Thế giới của bạn sẽ trở nên đẹp lên nếu như bạn có một trái tim lương thiện.
Vũ trụ đảm bảo bạn luôn thắng nếu bạn tuân thủ đúng những lề lối được định hình từ cổ xưa như không sát sinh, không trộm cắp, không lường gạt, gian trá hay đố kỵ, v.v... Nhưng là bằng chính sự xuất phát mục đích từ mong muốn của chính con tim chứ không phải cố gắng hành xử như những phản ứng xã hội bên ngoài.
Mình nên cố gắng để không phải cố gắng viết. Và viết mỗi lúc mình muốn chứ không phải theo lịch trình mỗi tuần gì nữa.
Tóm lại. Không có tóm lại, đây không phải mục dành cho nhiều người đọc.
Shen2H x Scorprien: from ashes